Nhà kho

27.7.12

Edit ~ [11]


Chap này toàn ya là ya =.=, edit mấy đoạn ya chán chết đi được +.+, mà 2 chap này thằng nhỏ phục vụ khôn gớm =)), mua trúng bình KY có thành phần thuốc kích dục =)), bệnh đừng hỏi =)).

Buồn ngủ quá ~


21.

JaeJoong dụi đầu vào hốc cổ YunHo, ở thân dưới bàn tay YunHo đang đặt lên nơi cơ mật càng đổ thêm dầu vào lửa, không kiềm được khẽ bật ra tiếng rên rỉ ngọt ngào. YunHo nghe thấy tâm tình càng trở nên phấn chấn, lại hỏi.

“Muốn vào trong, hay là ở đây?”

Cố kiềm nén cơn kích thích muốn rơi lệ, ngọn đèn âm trầm chiếu sáng khiến bầu không khí xung quanh dường như ngột ngạt đầy tình sắc.

“Anh...Sao chỉ biết bắt nạt em vậy? a...”

Nơi mẫn cảm bị nhẹ nhàng chà sát, JaeJoong cảm giác cánh tay anh từ đằng sau đang cọ đến bắt đầu cảm thấy trống rỗng. Khẽ bụm chặt miệng mình nghẹn ngào lên tiếng.

“Đi vào... Ho...”

“Vào đâu? Vào đây sao?”

Phun ra mấy lời hạ lưu, tay YunHo ở đằng sau hơi đẩy vào, mơn trớn phía sau JaeJoong.

“Muốn anh đi vào chỗ này không?”

Ngọn đèn mập mờ, hành lang vắng lặng, tâm lý xấu hổ sợ bị ai đó phát hiện, càng khiến hai người trở nên run rẩy.

Ngón tay của anh lởn vởn ở đó, nhưng không đi vào, cảm giác trống rỗng lại càng rõ ràng hơn.

“Vào trong phòng đi... Sau đó em mặc anh thích làm gì thì làm.”

Cắn môi kiềm nén tiếng rên, JaeJoong bất đắc dĩ nói.

“Em sẽ để anh làm bất cứ chuyện gì...”

Âm điệu êm ái gợi cảm dị thường.

Cậu suýt nữa đã bảo YunHo đẩy vào, sao lại trở nên như vậy? Giống như bắt đầu trở nên dâm loạn và vẫn chưa đủ thỏa mãn vậy.

YunHo cười khẽ ra tiếng.

“Tùy anh muốn làm gì em cũng được sao, sao lại ngoan như vậy, bảo bối?”

Lấy tấm thẻ phòng từ trong túi ra quét thẻ, ôm lấy JaeJoong đi vào trong, bật đèn phòng. Ngắm căn phòng rất lớn, bất chợt khiến YunHo có ảo giác như ở nhà.

“Sáng quá... ôi.....”

Từ hành lang mờ tối đột ngột đi vào một nơi sáng như vậy, JaeJoong thấy có chút không quen, hơn nữa nhìn thấy rõ YunHo đẹp trai như vậy lại xen lẫn với ánh mắt đầy sắc dục như muốn nuốt chửng cậu, khiến nhiệt độ trên mặt cậu tăng vọt đột ngột. Ba năm qua yêu say đắm, nghĩ đến lại khiến lồng ngực cậu nảy sinh một loại cảm xúc không lý giải được, bây giờ người đàn ông này, đang điên cuồng vì cậu.

YunHo tắt đèn đi.

“Bảo bối, làm ngay tại đây, hay đi vào phòng.......Em muốn làm ở đâu?”

Mở khóa quần phía trước của JaeJoong, đem quần ngoài cởi ra chỉ chừa lại quần lót.

“Anh, thích nhất là dáng vẻ ngượng ngùng của em, giống như bây giờ đây này.”

Ánh trăng men theo cửa số len lỏi vào, khiến cho hai người đang dính sát nhau có thể nhìn rõ gương mặt đối phương.

JaeJoong ôm lấy eo anh.

“Hyung, ôm em vào phòng đi.”

Ngưng một chút rồi nói.

“Mọi thứ thuộc về anh... Em đều thích, thích cả khi anh ôm em.”

JaeJoong gần sát trước mắt, ánh mắt đen láy như hồ nước tịch mịch, thanh tĩnh không một gợn sóng, không thể không bị cuốn hút.

Một người xinh đẹp đến vậy...

Đặt JaeJoong ngồi xuống ôm ngang lấy, hôn nhẹ lên cái miệng nhỏ nhắn của cậu đi vào phòng ngủ. Đặt nằm lên cái giường lớn hình tròn đặt trong phòng ngủ, chính mình cũng phủ người lên, tiếp tục nụ hôn vừa rồi, môi dính chặt lấy không một khe hở, đầu lưỡi không ngừng quyện chặt lấy nhau, mùi vị của nụ hôn, như thể cho đến tận giờ chưa từng cảm thấy tuyệt vời đến như vậy.

Người nhân viên phục vụ kia lau mồ hôi cầm KY đứng trước cửa chần chừ, hắn phải chạy rất xa mới đến được siêu thị bán đồ hai tư giờ mua được thuốc bôi trơn này đem về. Bây giờ thì không biết nên đi vào hay không. Mới rồi hai người họ dáng vẻ đang vô cùng cuồng nhiệt, xem bộ Jung YunHo nhiệt hỏa đến mức nóng lòng muốn làm ngay tức khắc, không biết lỡ như bây giờ đi vào bọn họ đã làm đến bước kia rồi, có khiến Jung tổng tức giận hay không đây?

Cuối cùng vẫn là bất chấp mà gõ cửa.

“Vào đi!”

Thanh âm không kiên nhẫn vang lên, trong đó mang theo sự căng thẳng của lửa dục. Lúc đi đến phòng khách thì thấy quần áo vương vãi lộn xộn trên mặt đất.

“Đem đồ ném lại đây, sau đó cậu có thể ra ngoài.”

Chỉ nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ, mỹ nhân đột nhiên bật ra một tiếng, có thể nghe thấy trong lòng mình đang rất căng thẳng, tay cũng run run lên.

“Nếu ngày mai để cho ta biết người khác biết được chuyện hôm nay, chính cậu cũng rõ mình sẽ thế nào.”

Thanh âm lạnh lùng không chút cảm xúc vang lên, hắn đáp lại một tiếng rồi lui ra, dĩ nhiên biết loại chuyện này không thể nói bậy, người có tiền có thế như anh ta sao có thể đụng vào được.

Đem cái áo khoác của JaeJoong vốn chỉ dài đến éo kéo lên, cắn hôn lên thù du xinh xắn, khiến cho JaeJoong run rẩy. Nhưng vẫn cảm thấy quần áo đang ngăn trở sự tiếp xúc thân thể, liền vươn tay cởi mở áo khoác của JaeJoong, cơ thể trắng noãn tức khắc hiện ra trước mắt anh.

“Sao lại ăn mặc thế này mà đi ra ngoài với phụ nữ?”

Thanh âm có chút không cam lòng. JaeJoong kéo đầu anh xuống hôn lên môi, tiếng rên rỉ nghèn nghẹn chứng tỏ tâm trạng cậu đang rất tốt.

YunHo đem cậu ôm đến bên đùi, trán đối trán thở sâu, nụ hôn vừa rồi quá sức cuồng nhiệt, khiến cho hai người đều cảm giác có chút khó thở. Tay lại không chịu yên men theo bắp đùi JaeJoong đi lên, chậm rãi trượt vào bên trong đùi, vươn tay bao vây lấy nơi yếu ớt của cậu.

“JaeJoong, anh thật sự rất muốn.”

Dùng âm điệu trầm thấp nói ra cảm giác, không thể diễn tả hết được sự quyến rũ.

Nhắm mắt lại cảm thụ mình đang bành trướng dục vọng trong tay YunHo, nhẹ nhàng thở ra, sao lại thấy thoải mái đến vậy? Thật sự muốn hét lớn, cắn môi một chút rồi bật ra tiếng rên rỉ ngọt ngào.

YunHo cầm lấy KY nằm trên giường, vặn mở ra đổ lên tay lần mò tìm kiếm phía sau JaeJoong, bởi vì đằng trước đột ngột không còn được vuốt ve, JaeJoong mở to mắt mờ mịt nhìn anh. Nhờ KY bôi trơn bên dưới mà dễ dàng đưa ngón tay đi vào.

“A.........”

Ngón tay chà sát qua lối đi, JaeJoong hét lớn, khiến YunHo cười khẽ một hồi, JaeJoong vẫn vô cùng mẫn cảm với sự kích thích từ đằng sau. Từ từ chuyển động ngón tay ở vùng mềm mại bên trong, làm cho mỹ nhân nhíu mày. Ngón tay trong mật huyệt càng khuyết trương bên trong có vẻ không quá sít chặt, JaeJoong hô hấp lại càng thêm dồn dập, đằng trước tuy là không được an ủi, nhưng cũng trở nên cương cứng.

YunHo thoáng liếc qua KY bị ném qua một bên không khỏi bật cười, hóa ra là có thêm vào thành phần thuốc kích dục. Chẳng lẽ lại nghi ngờ năng lực của anh vậy sao? Ngón tay cảm giác được cái huyệt nhỏ đang không ngừng đóng mở theo tiếng thở dốc của JaeJoong, hút giữ lấy ngón tay anh, lại nhẫn tâm rút ra.

“Ừm.........”

JaeJoong bật ra tiếng bất mãn nức nở.

“Yun..... Vẫn còn muốn......”

Mở to đôi mắt tràn đầy nước mắt khẩn cầu YunHo.

Kéo bàn tay JaeJoong ra đằng sau.

“Tự mình đi vào đằng sau đi......Ha ha.........”

Nhẹ nhàng đem ngón tay của cậu đun vào cái huyệt nhỏ, càng khiến run rẩy nhiều hơn.

YunHo tiếp tục đưa tay về đằng trước, tiếp tục vuốt ve đằng trước JaeJoong. JaeJoong quẳng đi cảm giác xấu hổ, đưa ngón tay mở rộng phía sau của mình, đến lúc chỗ kia dựng lên, không thể kiềm chế hét lớn tiếng.

“A.....A.............”

Khoái cảm trước sau giáp công khiến cho JaeJoong gần như bị mê muội, hông càng đung đưa dữ dội dựa vào lồng ngực YunHo.

Đột nhiên YunHo kéo ngón tay đang chuyển động bên trong mật lộ của JaeJoong ra, JaeJoong còn chưa kịp phản ứng, phân thân của YunHo đã lập tức đi xuyên vào.

“A..........Yun...............”

Phía sau đột nhiên bị bành trướng tối đa, JaeJoong thét lớn phun ra trọc dịch. YunHo tìm đúng điểm mẫn cảm của JaeJoong bắn vào.

“Thấy thoải mái không? Anh vừa mới bắn vào phía trong.”

Đưa tay quệtt lấy bạch trọc ở thân dưới, trong phút chốc không ngừng tiến vào...

“A.........Aa.....................”

Điên cuồng chuyển động ôm chầm lấy cổ YunHo, thanh âm ngọt ngào liên tục vang vọng bên trong căn phòng....


22.


Không còn biết đã cuồng loạn bắn tinh bao nhiêu lần rồi, chỉ biết là phía sau vẫn bị tràn ngập cảm giác kích thích khiến cho bản thân vô cùng thỏa mãn, không thể kiềm chế hét lớn những lời càng khiến người ta càng thêm kích thích.

“Aa.........A............Còn muốn.......”

Cảm giác nóng ẩm ngứa ngáy cần nhờ phân thân YunHo từ phía sau không ngừng ma xát mới có thể thuyên giảm. Cái huyệt nhỏ bị bành trướng lớn đến cực hạn, trọc dịch từ lần bắn trước theo nhịp đâm liên tục bị đẩy ra, dọc theo đùi chảy xuống, không thể diễn tả hết cảnh tượng dâm mỹ khiến cho JaeJoong nhìn thấy cũng phải đỏ mặt.

Bị hung hăn xuyên vào, đột nhiên phân thân to lớn bên trong thông đạo ma xát qua lại, đau đớn nhưng lại thấy dễ chịu. Nhắm chuẩn xác rồi hơi tiến sâu vào điểm trí mạng, kiềm không được thắt chặt mật huyệt không cho anh ra ngoài. Thật sự rất khó chịu vô cùng khó chịu, cho nên càng siết chặc phía sau khiến anh khó đi ra được, tinh thần còn chưa trở lại bình thường thì lại một lần nữa bị cuồng dã tấn công.

“Một lần nữa.......ưm..............Vào đi............”

Cảm giác thấy YunHo dừng công kích nên mở miệng cầu khẩn. Tay bắt đầu luống cuống không biết đặt ở đâu, người đàn ông này, sao lại muốn tra tấn mình như vậy, bất luận là thân thể hay tinh thần.

Tay đang đặt trên lồng ngực cậu bị YunHo bắt lấy, vẫn giữ nguyên tư thế sáp nhập tiếp tục lưu lại trong cơ thể JaeJoong.

“JaeJoong, đã đủ chưa? Có muốn thoải mái hơn không?”

Thấy JaeJoong không nói lời nào, chỉ thấy mình đang xoay chuyển loạn xạ, vươn tay cố định lấy cậu.

“Có thể làm cho JaeJoong thấy thoải mái hơn nữa.......Nếu em nói muốn.”

Cầm lấy bàn tay đang không ngừng giãy dụa nhắm vào huyệt sau của chính JaeJoong kéo vào, cúi đầu bật cười.

“Thêm vào một ngón tay nữa.”

Tay bị lôi kéo đến bên cạnh cái huyệt nhỏ, nhẹ nhàng chà xát xung quanh, không thể nhịn được rên rỉ thành tiếng.

“YunHo, đừng làm vậy...”

Lời vừa nói xong, ngón trỏ đã bị túm lấy chịu sự khống chế chậm rãi đi vào huyệt sau, đâm vào đồng thời với phân thân của YunHo. Móng tay tròn trịa mới cắt dũa lại chưa được bao lâu, JaeJoong có thể cảm thụ được cảm giác đang ở trong mật huyệt cùng với YunHo.

“Thế này........kỳ quái quá...............”

Nước mắt không kiềm được chảy xuống, YunHo cũng không để ý cậu, ôm cậu một cái nói.

“Chuẩn bị sẵn sàng, sắp bắt đầu rồi, em đừng ngất xỉu đó....”

Ánh mắt tiêu tán như không tìm thấy tiêu cự, tay JaeJoong đang nằm trong cơ thể chính mình thật sự không dám động đậy, YunHo trong phút chốc lại không ngừng đưa đẩy. Thật sự thật sự là.....Không thể chịu đựng nổi. JaeJoong nản lòng suy nghĩ.

Tất cả mọi hoạt động đều được ngưng trệ là chuyện của mấy giờ sau đó, YunHo ôm JaeJoong vào trong phòng tắm rửa sạch những vết dính trên người. JaeJoong mệt đến mức không nói nên lời, ngay sau đó phải dựa vào lồng ngực đang ngủ của anh. Đem ra giường trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ tháo ra ném xuống dưới đất, rõ ràng là nó không còn dùng được nữa rồi. Ôm JaeJoong đặt lên trên nệm, sợ cậu thấy nóng, nên cẩn thận điều chỉnh nhiệt độ điều hòa, sau đó ôm JaeJoong khóa chặt cậu vào lòng.

Trải qua chuyện lần này, càng thêm hiểu rõ cảm giác muốn độc chiếm của mình đối với JaeJoong, không thể không thừa nhận cán cân đã nghiêng về phía JaeJoong, hình như đã yêu cậu rồi, con người này, hay thay đổi, quyến rũ, lại đáng yêu. Muốn hỏi qua ý cậu, nếu thật sự cũng yêu mình, vậy thì quả thật anh nên làm một cái kết cho chuyện này.

Sáng sớm tỉnh lại trong lòng YunHo, cúi đầu dùng ánh mắt mô tả dáng vẻ gương mặt của YunHo. Khóe mắt cương nghị cậu yêu nhất, lông mi dày rậm cậu yêu nhất, cái mùi thẳng tắp cậu yêu nhất, nốt ruồi bên miệng cậu yêu nhất, lúc thoải mái cười rộ lên cậu yêu nhất. Dường như tất cả thứ gì chỉ cần là của Jung YunHo, cậu đều yêu nhất. Dường như ngay từ lúc đầu tình yêu của mình thật hèn mọn đáng thương, tự mình dính đến làm kẻ thứ ba, gắt gao muốn chia rẽ bọn họ... Khẽ thở dài một tiếng, dụi vào lồng ngực của YunHo, cho dù phải làm loại chuyện bị người khác khinh bỉ, cũng tuyệt đối không chịu thua. JaeJoong chớp chớp hai mắt, cố gắng đem nước mắt gần chảy ra nuốt ngược trở lại.

Mười mấy phút trôi qua, YunHo mở mắt ra.

“Cứ nhìn anh như vậy, chẳng lẽ dáng vẻ anh đẹp trai đến vậy sao?”

Giọng điệu trêu chọc vang lên bên tai. JaeJoong khinh thường lườm mắt liếc anh một cái, chỉ trong phút chốc, vẻ quyến rũ đã lan tràn.

YunHo ôm JaeJoong vào lòng, đặt cằm lên trán cậu.

“JaeJoong em........Em thấy anh và Heo MoonMoon thế nào, có muốn anh chia tay với cô ấy không?”

JaeJoong hô hấp ngưng trệ, nhưng ngay lập tức liền trở lại bình thường, ấp úng trong lòng anh nở nụ cười.

“YunHo hyung, cho đến bây giờ em chưa từng nghĩ đến chuyện anh phải chia tay với bạn gái. Chúng ta chỉ là chơi đùa với nhau một chút mà thôi, đừng nên tưởng thật... Anh vốn như thế nào thì hãy vẫn để nó như thế.”

YunHo cả người cứng nhắc, vốn nghĩ đến rất nhiều phản ứng của JaeJoong, nhưng lại không đoán được là sẽ thế này. Có lẽ là đã nâng cao bản thân mình quá rồi. Ầm ĩ đến tận bây giờ, sau khi mình đã thích cậu ấy rồi thì cư nhiên lại nhận được đáp án này.

Cười khanh khách, JaeJoong ngầng đầu dùng đôi mắt to trong suốt nhìn anh.

“Sao vậy....... Thất vọng à? Anh nghĩ là em giống mấy đứa con gái sau khi ngủ với nhau thì sống chết quấn lấy anh sao?”

Nói những lời như vậy, trong lòng đau đến mức khiến cậu hầu như không thể kiểm soát chính mình, cố gắng nhìn vào mắt YunHo, hy vọng có thể nhìn thấy gì đó từ ánh mắt anh.

“Không, anh chỉ muốn hỏi tại sao lúc đó thậm chí phải hạ dược để làm với anh?”

Đây là nghi vấn luôn khúc mắc trong lòng, nhân cơ hội này mà hỏi luôn.

“Bởi vì.........Anh có thể thỏa mãn em.”

Dùng ngón trỏ đặt lên ngực YunHo, JaeJoong vô tình nói ra những lời này.

“Lý do này, anh đã vừa ý chưa?”

Chỉ là bởi vì có thể thỏa mãn thôi sao? .............Kim JaeJoong, rốt cuộc em là người như thế nào? Trong lồng ngực ngập tràn nỗi khó chịu chua xót...

“Chọn một bộ quần áo tương đối kín đáo mang tới đây, em đang ở khách sạn Unjeok, chị đến khu vực lễ tân hỏi phòng của Jung YunHo là được.”

Cúp di động, JaeJoong nhìn YunHo mỉm cười.

“Em ăn mặc như vậy, không thể đi đến công ty được.”

Ngày hôm qua người trống không mặc một cái áo khoác ngoài chiều dài còn không đủ che tới rốn. JaeJoong đi vào phòng tắm súc miệng tắm rửa.

Một lát sau quần áo được nhân viên cửa hàng đưa tới, JaeJoong đi đến cầm lại.

“Nói với Rim noona cứ ghi nợ vào sổ trước đi, mấy ngày nữa tôi sẽ đến trả.”

Sau khi nhân viên của cửa hàng đi rồi cậu không không thèm để ý gì nữa cởi áo đi tắm, trên người đầy dấu đỏ bằng chứng của cuộc hoan ái kịch liệt hôm qua, JaeJoong xoay đầu nhìn YunHo tựa vào cửa nhìn anh, mặc quần áo.

“Sao còn không mau đi đánh răng đi? Chúng ta sẽ đến muộn mất!”

Trách mắng đẩy YunHo vào phòng tắm, JaeJoong lại trở về dáng vẻ dễ thương.

“Không lẽ muốn em thưởng cho anh rồi mới chịu đi sao?”

Sáp lại hôn lên nốt ruồi nhỏ bên môi YunHo, lại cắn xuống môi dưới của anh một cái.

“YunHo đáng ghét, không ngoan ngoãn gì cả!”

Đóng cửa phòng tắm lại tựa người lên tường, JaeJoong cúi đầu cười khổ. YunHo, nói cho em biết, em làm như vậy có đúng đắn không? Nếu em làm như vậy, có thể có cơ hội có được anh không?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét