Nhà kho

31.3.13

Rẽ




Cuối cùng chị cũng đã đi lấy chồng rồi. Dù thật sự có rất nhiều chuyện không vui, bao nhiêu lo lắng đến từ đứa mà chị luôn gọi là "bà già khó tính", thì cuối cùng chị cũng quyết định lựa chọn như vậy. Dù sao cũng mong chị có một cuộc sống hạnh phúc, vẫn giữ hy vọng có thể chỉ là do mình có cái nhìn quá tiêu cực mà thôi.

Chúng ta lớn lên bên nhau đến tận bây giờ, những tháng ngày còn nhỏ chỉ lủi thủi với nhau khi ba mẹ bận rộn công việc :)). Thật sự thì dù chị thương em đến thế nào, dù chúng ta đã bên nhau lâu thế nào, thì cũng phải nhận ra hai đứa thật sự không hợp nhau. Dù sao thì em vẫn luôn là đứa bướng bỉnh nhất, và chị vẫn luôn là đứa làm hòa đầu tiên.

Lúc nhỏ bữa ngắn thì cãi nhau, bữa dài thì đánh nhau, chỉ được lúc ở xa nhau thì lại yên bình. Em luôn cau có nhiều đến mức chị luôn hét lên rốt cuộc đứa nào mới là chị, em cũng nhiều lần bực đến điên người rốt cuộc chị bao nhiêu tuổi rồi. Suy cho cùng ba mẹ dù có giận con cái thế nào vẫn luôn thương con nhất, như em cãi nhau với ba nhưng đến lúc đi xa ba vẫn luôn lo lắng gọi điện hỏi thăm đủ điều. Chúng ta có khắc khẩu nhau thế nào thì vẫn là chị em. Trong thế giới của em, gia đình vẫn là quan trọng nhất, vẫn luôn muốn bảo vệ gia đình mình.

Bực dọc, khó chịu bao nhiêu, nhưng trong lúc làm lễ cái suy nghĩ đầu tiên ập đến lại là lo lắng gia đình đó có đối xử tốt với chị không, chị có cô đơn khi rời gia đình mình không, cháu em sau này sẽ thế nào. Dù em có không thích người đó đến thế nào, nhưng vẫn muốn nói là, chị nhất định phải sống hạnh phúc đó.