Nhà kho

26.5.12

Ánh nắng của ngày hôm qua


Bởi vì họ của ngày hôm qua thật đẹp, thật tỏa sáng nên mới luôn tiếc nuối.



24.5.12

You and me




You tell me you're sorry and throw me away
 You lie to me telling me you loved me
You fool me by telling me you'd be alright
You lie to me telling me you're gonna forget everything

How much of all this is actually love
Since when did I start being all alone
Did you love
Did you hate
Or was it just a habit

Where does the truth start
Since when were you not here
I try to love
I try to hate
I'm hurting so much

That's how you and I meet and love
You and I love

Right now you and I are parting and becoming strangers
You and I become strangers

How much of all this is actually love
Since when did I start being all alone
Did you love
Did you hate
Or was it just a habit

Where does the truth start
Since when were you not here
I try to love
I try to hate
I'm hurting so much

You tell me you're sorry and throw me away
I lie to you and tell you I'm gonna forget

7.5.12

[Vietsub] MV 还是好朋友 - Vẫn Là Bạn Thân ~ 王心凌 - Vương Tâm Lăng



Đọc cái lời có ai thấy quen quen không :)).

Viết cho những ngày hè nóng nực.


Cái thời gian kinh khủng trong năm nhất đối với mình đã đến :-<. Mùa hè là ác mộng với mình T_T.

Mình không chịu nóng được, không thể chịu được tiếng ve râm ran sau nhà, không thể chịu nổi bầu không khí oi bức đến mức khiến mình không nuốt nổi cơm thế này T^T. Bỏ mấy bữa cơm chỉ vì quá nóng đến mức nghe mùi đồ ăn là nhức đầu :-<, ôi ác mộng :-<. Đã vậy chúng dân còn luôn miệng nóng, nóng quá, nóng khủng khiếp khiến mình đã nóng nay còn nóng hơn T^T.

Thật tình là mình không thể học vào chữ nào T^T, chán quá T^T, lật lật vài trang sách là lại ngáp ;_;. Mỗi lúc như này mình chỉ muốn có một cái nhà vườn mà ở <chỉ chỉ tấm ảnh phía trên>. Mình muốn một cái nhà như vậy :((, thích nằm ngoài hành lang gỗ ngắm nhìn vườn cây, hồ nước, nghe tiếng chuông gió leng keng trước cửa T^T, một nơi vắng lặng T_T, sống ở chỗ nhiều người quá khiến mình ngột ngạt không tả được T^T.

Tình hình học thi của mình đang hết sức bi đát :-<, ngược luyến lắm :-<. Mình chán học quá đi mất T^T.

Mặt nổi đầy mụn nhớ T_T, lúc trưa về đám giỗ ông ngoại mà ai cũng xúm xít vào mặt sao lại thế này thế kia, sao lại phá thế này thế nọ =__=, èo, mình nghe mà chóng hết cả mặt T_T. Mọi người phải hiểu là với đứa từ nhỏ đã có thói quen gỡ xi măng chơi một mình như mình thì đồng nghĩa với việc có sở thích cạy đồ gỡ đồ chớ T_T. Người ta gọi đó là ngứa tay đó T_T, cái tay cứ tự động chà lên cái mặt thì biết sao được T_T. Tình hình là mấy cục mụn này mà không mau biến mắt là tai mình chắc lòi luôn quá =.=.

Bà ngoại dạo này yếu quá T^T, so với ông ngoại thì mình ít tiếp xúc với bà ngoại, nhưng theo lời ngoại thì lúc nhỏ ngoại chăm con nhất thương con nhất nên con phải thương ngoại nhất đó T_T, muốn nói chuyện nhiều với ngoại lắm nhưng lại chẳng biết nói gì T_T, cái tính mình thì nói nhiều thì sẽ rất nhiều nhưng đã nói ít thì cạy hoài không ra T_T. Mình chỉ ước có cuộc sống đơn giản, có cái nhà <chỉ chỉ phía trên> sống một đại gia đình, suy cho cùng được sống bên người thân của mình thì đã hạnh phúc nhất rồi :D.