Mỗi lần tâm trạng không vui thì lại nhớ đến mình vẫn còn nơi này ...
Tâm trạng nặng nề, nặng nề, đôi lúc thật sự ước ao mình có đủ dũng khí, có đủ nghị lực, có đủ ước mơ để vứt bỏ hết lại mọi thứ đằng sau, đi đến một nơi yên ắng chỉ có mình mình, chỉ có tiếng chuông, chỉ có mấy lời giáo lý phật giáo khiến tâm trạng thoải mái hơn.
Cái mặt mình ở nhà cứ thế này này ":(" mặc dù mình muốn nó thế này ":))" hay chí ít là thế này ":)".
Cuộc sống cứ xoay vần như vậy và mình cứ đâm đầu vào ngõ cụt như vậy.
Mình tiếc nuối, nhưng càng suy nghĩ càng bế tắc, nghĩ đơn giản thì thật ra nó cũng đơn giản thôi mà, nghĩ phức tạp thì rối rắm, rối rắm quá, mình chỉ muốn bức hết dây thần kinh ra. Nó đơn giản một cách phức tạp, suy cho cùng những mối quan hệ theo thời gian lúc nào cũng sẽ chồng chéo và rối rắm hơn :-<.
Sinh nhật, 0h giờ sáng, bạn là người đầu tiên nhắn tin chúc mừng mình, "thông lệ nhé" "con quỷ, ta biết mi sẽ lại quá trưa hoặc tới tối mới nt lại" "vẫn là bạn tốt nhất"
Nói chung tâm trạng khó ở lắm...
:-<.
Còn chuyện gia đình mình chẳng biết thế nào :-<, mình muốn đóng gói hết cái lũ người kia tống hết lên sao hỏa, deck phải nhà mình sản xuất keo 502 đâu mà bu chặt thế :-<.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét