Nhà kho

30.7.11

For u and for me.


Ngày 31/7, đã hai năm rồi nhỉ :).

Con người gắn liền với sự quên trước quên sau như mình lại nhớ được một ngày như vậy :)).

Người ta gọi đó là gì nhỉ, kỷ niệm hai năm :), thứ mà người ta không muốn nhớ, không muốn nhắc lại lại in sâu, để lại vết hằn, gọi là kỷ niệm khi nhắc đến kỷ niệm phải là một cái gì đó thật vui vẻ.

Ngày 31/7 hai năm về trước, mình ngồi trước màn hình vi tính, chết lặng... Từ lúc xuất hiện thứ tình cảm gọi là hâm mộ này dành cho họ, cho đến lúc có cái cảm giác đó, thật sự cảm giác rất lạ lùng. Không phải cảm giác hứng thú khi lần đầu thấy họ trên TV qua những MV trong album Triangle, không phải là cảm giác thích thú khi coi màn biểu diễn của họ trong MKMF 2005, không phải là cảm giác thú vị khi xem chương trình riêng về họ trên arirang, không phải là cảm giác thao thức khi nghĩ đến từng giọng hát của họ, không phải là cảm giác lạ lẫm khi bước vào box DBSK lần đầu tiên, cũng không phải là cảm giác ngóng đợi trong hạnh phúc khi đợi họ comeback sau 1 năm 7 tháng, mà là bất ngờ, siết chặt lấy đầu óc.

Ngày 31/7 hai năm về trước, vẫn như mọi ngày, cập nhật tin tức tại soompi thì nhận được tin đồn 3 người khởi kiện, nhưng ai cũng không để ý rồi cho rằng chỉ là tin đồn, về YAN thì một loạt topic được lập ra để bác bỏ tin khởi kiện là vô căn cứ, trong đầu không nghĩ được gì nữa, chỉ rút điện thoại ra nhắn tin cho Thư: "Mi ơi, mấy ông kiện SM rồi.". Hai ngày chỉ ngồi trước màn hình vi tính đờ đẫn, lần đầu có cảm giác không ăn không ngủ mà vẫn sống tốt :)), hai đêm liền không ngủ, nhìn thức ăn không thể nuốt nổi, chỉ ngồi đó cập nhật từng tin tức, rồi đau buồn, rồi lo sợ, rồi khóc lóc. Cho đến khi tối 1/8 Thư nhắn tin bảo sáng 2/8 họp lớp có đi được không, buổi sáng sau hai đêm không ngủ, lết đi chơi Hội An với lớp, khi bước chân ra bên ngoài mới tự dưng nhận ra mình mệt đến thế nào. Có lẽ nên cảm ơn lớp vì đã tụ tập đúng lúc, đi chơi về nhận ra nhiều thứ, không còn cái cảm giác nặng nề như trong hai ngày đó, cũng đã vơi đi rất nhiều.

Mới đó mà đã 6 năm song hành với họ, và 2 năm từ ngày nhận được cái tin tức động trời đó.

Trước đó trong lúc phụ con Anh trans tin tức cho cassvn và siêng đọc các tin nên vẫn còn nhớ rõ.

Su đã nói trong một bài phỏng vấn: " Nếu được lựa chọn kiếp sau, tôi sẽ không trở thành người nổi tiếng nữa, kiếp này đối với tôi đã đủ rồi, tôi vẫn luôn muốn hát, kiếp sau vẫn sẽ hát nhưng sẽ không phải là người nổi tiếng như bây giờ."

Jae đã nói khi đứng trên sân khấu Tokyo dome: " Có lẽ sau này sẽ có nhiều sự thay đổi rất lớn mọi người không thể nghĩ đến được, nhưng hy vọng các bạn vẫn luôn như bây giờ, ủng hộ cho chúng tôi."

Mọi người có thể không chú tâm đến những lời đó nhưng mình vẫn nhớ rất rõ, lúc đó đã nghĩ có lẽ sau đó sẽ có biến cố nào lớn, nhưng lại không ngờ lại là chuyện này.

Năm người họ luôn kiên trì, cố gắng để đạt được ước mơ, nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng như ta mong muốn, không con đường nào cũng trải toàn hoa hồng, và không phải lúc nào cũng vượt qua chông gai con người sẽ có được hạnh phúc. Con người đứng sau bức tường cao nghĩ sau bức tường đó sẽ là ánh sáng nhưng đến lúc vượt qua thì lại là bóng tối và còn có một bức tường cao hơn đang đợi mình. Năm con người đó sống trong một tập thể thống nhất nhưng không phải lúc nào ý nghĩ cũng giống nhau, họ chọn con đường riêng cho mình, và có lẽ nên tôn trọng điều đó.

Mọi thức chỉ mới bắt đầu thôi, mình thấy là vậy :)). Ván bài chưa lật hết, sự thật chưa lộ rõ thì chẳng ai hiểu được mà phán xét, nếu nó chỉ đơn giản như suy nghĩ của nhiều người thì Kim JaeJoong đã không phải khó khăn và quyết định không thể nói ra sự thật như vậy :)).

Một bộ phim đang theo dõi thì cứ im lặng mà coi thôi, chờ đến khi kết thúc mới hiểu rõ được tất cả mà thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét