Đi update cho box tình cờ lượm được cái vid này T^T.
Hôm qua đến giờ ngồi coi mấy cái đam mỹ.
Đọc mấy cái của Lâm tỷ =____=, từ dạo thích Song trình đến giờ cứ đắm chìm trong truyện của Lâm tỷ.
Có bộ nhất thụ lưỡng công đọc thấy nhàn nhạt T^T, dạo ni đọc lại mấy cái truyện cũ cũng thấy nhàn nhạt, là do mình khó tính lên hay do cảm xúc không còn như xưa.
Vô xử khả tầm là cái đã đưa mình đến với Song trình, thương Lâm Cánh, nhưng vẫn yêu Lục Phong với Diệc Thần không dứt ra được, hai người có lỗi với Lâm Cánh, nhưng nhìn tình yêu của hai người bị dằn vặt bởi cái định kiến xã hội khiến sinh ra bao nhiêu hiểu lầm, phải xa cách nhau 20 năm T^T, mỗi lần đọc bộ 3 quằn quại mà nhớ tới bộ 1 pink vật vã là lại thở dài T_______T. Tình yêu của 2 người đồng tính không được hưởng cái kết quả "đứa con tình yêu" như của 2 người dị tính, họ còn phải chịu sự dè bĩu khinh bỉ của Xã hội. Love is just love T^T.
Đọc Phan lạp đích ma hạp, Lâm Cánh chuyển tới sống ở nhà Diệc Thần, Lục Phong bị cho ra rìa T^T. Khúc Lục Phong rời bỏ nhà Diệc Thần, rồi khi Diệc Thần tới tìm thì Lục Phong định tự tử, thật không chịu được mà ><. Song trình có 4 quyển, kết thúc mỗi quyển cứ tưởng họ đã chịu nỗi đau vậy là đủ rồi thì sang quyển kế tiếp lại còn quằn quại hơn. Thương 2 người, kết thúc Song trình, cứ tưởng hai người đã có được hạnh phúc thì trong Phan lạp lại tiếp tục. Nhớ trong Song trình Lục Phong có nói đã đợi chờ hai mươi năm, lúc đó nghĩ mình còn trẻ nên vẫn có thể tiếp tục, nhưng khi gặp lại nhau thì lại biết răng nếu tiếp tục chia xa thì không thể đợi được nữa dù chỉ là một năm.
Em biết không, khi em rời bỏ anh, ngay lập tức anh trở thành kẻ trắng tay.
Anh hận em hai mươi năm.
Chính là, phía sau thù hận, sẽ còn lại gì?
Lục Phong cố chấp, luôn giữ lấy tình yêu của mình mà đăm đăm chạy về phía trước, mình ngưỡng mộ anh công như vậy. Ngưỡng mộ cả Diệc Thần, chịu bao nhiêu dằn vặt, nhưng lúc đứng giữa chọn lựa phải rời bỏ Lục Phong thì vẫn nói :" Ta biết hắn làm nhiều chuyện có lỗi với ta, với người thân của ta, nhưng dù có thế nào ta biết mình vẫn yêu hắn" (Nhớ đại loại vậy, lười mở bản QT ra quá :">). Cái mình không thích ở nhiều nhược thụ chính là do không xác định rõ tình cảm của mình hay quá bi lụy nên lúc trước không thích truyện của Lâm tỷ =___=, do nghe bảo toàn nhược thụ =_______=. Diệc Thần thời đi học làm nhớ tới Jae trong cái kém tắm :)), thích phong cách như vậy.
Mới đọc thêm cái Dạ đoạn huyền, nhìn chung nội dung cũng ổn, nhưng chắc do hơi ngắn nên đọc xong ấn tượng không sâu dù nội dung với cách viết hay ^.^. Nếu nó khai thác sâu hơn chút nữa thì đã đưa vào list truyện yêu thích của mình rồi.
em ko thích Lâm tỷ cho mấy =______= cũng vì ko thích nhược thụ với em ko hiểu được cái gọi là tinh tay ba tay tư =____= Nhưng mà em thích Song Trình,em cảm nhận đc tình yêu từ thời còn ngây ngô đến khi trưởng thành của Lục Phong và Diệc Thần, nhiều khi thấy Lục Phong thiệt ngu :)) nhưng mà em cũng kiểu như Lục Phong nếu đã là quan trọng của mình thì sẽ nắm lấy bằng mọi cách, Diệc Thần cứ như bù cho Lục Phong í, nghĩ ngợi, tự kỷ thiệt sợ =.=
Trả lờiXóaEm nghĩ ra tên em trong blog ss rồi, ss đổi thàng ánh sáng siêu huy hoàng đi ;;)
Nhờ Song trình mới thích Lâm tỷ đó chớ, chuẩn bị sang luyện Triệt Dạ Lưu Hương :">, nhớ Diệc Thần hồi đi học ngồi chửi thề thiệt là cute :">. Lục Phong trong Phan lạp tội lắm, suy sụp hẳn, lúc tự tử làm Diệc Thần sợ gần chết, lúc tỉnh dậy nói nếu ngươi còn có ý định bỏ đi thì lần sau đừng gọi cấp cứu cho ta :">, sau Diệc Thần hứa nhất định sẽ ko rời nữa ><, yêu anh Phong cực điểm.
Trả lờiXóaĐổi thành Huy đơ hay Huy biến thái đây ;)), đang phân vân giữa 2 cái.
ế chi :(( đơ là răng :(( ánh sáng huy hoàng đi :((
Trả lờiXóamà em thấy Lâm tỷ thích hành cặp ni quá T______T hành từ bộ Song trình qua bộ khác T______T Triệt hạ lưu hương em ko dám đụng đâu =.= nghe danh đã lâu =.=